Chị Nguyễn Hồng Phúc, một người phụ nữ với niềm đam mê sâu sắc đối với văn hóa và ký ức tuổi thơ, đã tạo ra những mô hình nhà nhỏ tuyệt đẹp dựa trên những ký ức của mình về miền Tây sông nước. Không chuyên về mỹ thuật hay kiến trúc, chị Phúc đã thổi hồn vào những nguyên liệu tưởng chừng đơn giản như giấy bìa, tăm tre và que đè lưỡi, biến chúng trở thành những ngôi nhà nhỏ xíu nhưng đầy ý nghĩa.


Những mô hình này không chỉ đơn thuần là các công trình kiến trúc nhỏ xinh mà còn là hiện thân của một miền quê yên bình và đậm đà văn hóa. Qua từng chi tiết, chị Phúc đã thể hiện tình yêu tha thiết dành cho quê hương, nơi đã nuôi dưỡng tâm hồn và ký ức tuổi thơ của chị. Mỗi mô hình nhà nhỏ đều là một tác phẩm nghệ thuật độc đáo, một câu chuyện riêng biệt về cuộc sống và con người miền Tây sông nước.



Với sự khéo léo và tỉ mỉ, chị Phúc đã biến những mảnh giấy bìa cứng thành những bức tường, những mái nhà, và những chi tiết trang trí tinh tế. Từng que tăm tre và que đè lưỡi được sử dụng một cách sáng tạo, tạo nên những đường nét và hình dạng độc đáo cho từng ngôi nhà. Qua đó, chị Phúc cũng thể hiện sự tôn vinh và trân trọng đối với những nguyên liệu quen thuộc, gần gũi trong cuộc sống hàng ngày.



Các mô hình nhà nhỏ của chị Phúc không chỉ dừng lại ở việc tái hiện kiến trúc, mà còn là một cách để chị kết nối với quá khứ, với những ký ức tuổi thơ và tình yêu quê hương. Mỗi khi tạo ra một mô hình mới, chị Phúc lại có cơ hội 되돌ỗi về những ngày tháng đã qua, nhớ lại những cảnh đẹp và con người thân yêu của miền Tây sông nước.


Thông qua những mô hình nhà nhỏ tuyệt đẹp của mình, chị Nguyễn Hồng Phúc đã thể hiện một cách sâu sắc tình yêu và niềm tự hào về văn hóa và con người Việt Nam, đặc biệt là miền Tây sông nước. Những tác phẩm này không chỉ là niềm vui và hứng thú cho người xem, mà còn là một cách để lan tỏa và trân trọng những giá trị văn hóa truyền thống của dân tộc.

